Thần Kinh

Chào bác sĩ . Em năm nay 16 tuổi . Em bị mắc bệnh rối loạn cưỡng chế từ khi em học lớp 8 , đến nay cũng được 3 , 4 năm . Lúc trước thì chỉ bị các chứng như là cứ sợ là quên ghi tên sau mỗi lần nộp bài kiểm tra hay bài thi , cứ lo là mình để quên đồ và phải kiểm tra nhiều lần . Và còn các hành vi cưỡng chế khác , nó cứ như vậy 2 , 3 năm nay . Cho đến đầu năm nay thì em bị chó cắn , em lên mạng đọc tin về bị chó cắn thì bài tin nào cũng đều nêu ra các nguy hiểm của bệnh dại rồi đâm ra em bị ám ảnh luôn . Ngày nào em cũng suy nghĩ không ngừng đến nó , ra đường là phải nhìn trước sau coi có chó không , thật sự là em cảm thấy rất mệt mỏi . Mới đây thì mẹ em mua đồ ăn , chạy trên đường vô tình làm rớt cái nắp xuống đường ( mẹ em nhặt lại ) rồi về nói lại với em , em sợ là đường đó có chó rồi chó liếm dưới đất , song cái nắp rớt vào vị trí đó và mẹ em lụm lên đậy lại . Vi rút sẽ rơi vào thức ăn vào đi vào trong người , em suy nghĩ việc này rất lâu , gây hoang mang tột độ , đến giờ em vẫn còn lo . Trước nhà em hay có con chó rong chạy qua lại , mỗi lần có người nhà đi ra đường thì em phải dõi theo coi có chó liếm vào người hay sao không , vì ba mẹ em có ý nghĩ rất " cổ xưa " cứ cho là vết cắn nhẹ hay liếm vào vết thương là không bị sao , nên em sợ ba mẹ bị cắn mà không chịu đi tiêm nên em phải quan sát , lỡ không may bị thì em còn biết để kịp thời khuyên . lần mà em bị cắn thậm chí ba mẹ còn không đồng ý cho em chích vì vết cắn nhỏ , nhưng em lo quá nên ba mẹ miễn cưỡng dẫn em đi tiêm phòng , từ đó em không dám nhắc gì tới chó cắn mèo cào vì em biết là ba mẹ sẽ nghĩ em nói bậy và vu vơ . Vì thế mỗi lần nổi ám ảnh về bệnh dại nổi lên thì em không có ai để chia sẻ hết . Ba mẹ là em không dám tâm sự về chuyện này vì em đã thử qua 1 lần , ba mẹ chỉ nghe thoáng qua vậy thôi vì họ nghĩ em đang nói bậy . Còn bạn bè thì em có tâm sự vài đứa bạn thân , tuy vậy nhưng em chia sẻ nhiều quá thì họ lại cảm thấy em rất " xàm "và không muốn tâm sự với em tiếp . Vì vậy nên nổi ám ảnh này em chỉ có thể để trong lòng hơn nửa năm nay .Thấy bạn bè ai cũng vui vẻ không buồn sầu mà em lại cứ bị nổi ám ảnh ấy " đe dọa ". Nhiều lần em nghĩ đến cái chết để giải thoát bản thân nhưng em không thể , vì em đã chịu đủ cái mất mát niềm vui trong cuộc sống nên em không muốn ba mẹ vì em mà phải chịu tinh thần như em .Thật sự là em rất mệt mỏi , nên chỉ còn cách lên đây chia sẻ với bác sĩ để giải tỏa được phần nào đó . Em xin cảm ơn .

Diệu Quang

(2016/07/23 02:39)

Chào em,
Những sự lo lắng hay sợ hãi cũng là biểu hiện khá bình thường của nhiều người. Tuy nhiên nếu những lo lắng đó cứ kéo dài và đeo bám em, gây trở ngại cho công việc, sức khỏe thì có thể đó là tình trạng lo âu bệnh lý hay rối loạn lo âu. Em có thể tham khảo bài viết sau về chứng rối loạn lo âu: http://suynhuocthankinh.vn/bai-viet/thong-tin-benh/ban-co-bi-chung-roi-loan-lo-au.html. Nếu em bị 4 trong số 7 triệu chứng rồi loạn lo âu đã liệt kê trong bài thì rất có thể em bị mắc chứng bệnh này. Trong trường hợp đó, em nên đi khám chuyên khoa thần kinh tại cơ sở y tế uy tín để được chẩn đoán chính xác bệnh và có biện pháp điều trị kịp thời. Bên cạnh đó, em cũng cần chú ý chế độ ăn uống khoa học, nghỉ ngơi hợp lý, tập thể dục đều đặn, hạn chế stress,... Em cũng có thể dùng thêm thực phẩm chức năng Kim Thần Khang để hỗ trợ điều trị chứng rối loạn lo âu.
Em nên đi khám sớm nhé!
Chúc em nhiều sức khỏe!

Tìm kiếm câu hỏi khác

Các câu hỏi liên quan